Chúng ta vẫn thường thắc mắc vì sao nội dung rác ngày càng phát triển. Khi các nền tảng mạng xã hội bùng nổ, người người làm nội dung, nhà nhà làm nội dung, tranh nhau từng con số, từng đề tài, vồ vập từng chủ đề thì rác thải công nghiệp tự khắc ra đời.

Hôm nay, mạng xã hội được phen cười ra nước mắt khi một cô gái hồn nhiên khoe cách làm thế nào lười vẫn có thể sống khỏe. Truy cập vào kênh cô gái này, rất dễ mất bình tĩnh bởi các nội dung rác hướng đến việc luồn lách, lươn lẹo và hồn nhiên không chút ngượng ngùng. Mình tự hỏi, cô gái này có thật sự nhận thức được những việc đang làm hay không?

Cách đây vài năm, trong một lần lướt mạng xã hội, mình vô tình thấy một nội dung. Câu chuyện đại loại kể về một cô gái TQ được cho là “IQ vô cực” mỗi ngày giả làm khách ngồi ở sảnh để được ăn bánh ngọt tự do. Bên dưới là hàng trăm ngàn bình luận khen thông minh. Khi mình bình luận nội dung lên án, thì hàng loạt tài khoản ồ ạt xông vào xâu xé. Mình tự hỏi, từ lúc nào nội dung như vậy lại được chia sẻ, lan truyền và tôn sùng như chuyện vui?

Trở lại câu chuyện hôm nay, những điều lan truyền nhỏ tiêu cực mình từng bắt gặp năm nào nay đã hiện hữu trong cô gái tự tin nọ. Chỉ vì muốn có cuộc sống hưởng thụ, sẵn sàng làm mọi chuyện. Hẳn cô gái này nghĩ rằng việc mình làm đáng tự hào lắm nên mới mạnh dạn kể mà không nghĩ rằng giá trị của cô chỉ đáng ngần ấy thôi. Mình từng kể trong một tập podcast về “cô gái thực đơn” trong phim TVB luôn tự hào là món ăn thượng hạng của các quý ông. Và quan điểm của mình là khi bạn nghĩ mình là thức ăn thượng hạng, dễ dàng trục lợi từ người khác thì bạn mãi chỉ là thức ăn. Mà thức ăn chỉ dành để ăn, không có giá trị khác.

Nhìn lại những người bạn xung quanh mình đang cố gắng từng chút, từng ngày, để làm nội dung tốt có giá trị. Thì có nhiều con sâu thế này làm giá trị mạng xã hội tệ hại đi. Đáng lo hơn, bao nhiêu người sẽ lại ngây thơ tiếp tục tin hành động của cô gái kia là đúng và hành động theo rồi cho rằng như thế mới là “IQ vô cực” ? Mới nghĩ đến thôi đã hãi lắm rồi.

#raydoanhuy